Khi nào người mắc bệnh viêm gan không còn cơ hội cứu chữa?
Theo Viện Tế bào gốc Harvard, tế bào gan trưởng thành có thể nhân đôi để đối phó với chấn thương và ngay cả khi đã phẫu thuật cắt bỏ 3/4 gan, cơ quan này vẫn có thể trở lại hoạt động với chức năng bình thường.
Đã từng có bằng chứng rằng phospholipid (chất bổ sung) có khả năng chữa tổn thương gan do rượu, chế độ ăn uống kém và các yếu tố khác.
Tuy nhiên, nếu tổn thương gan quá mức hoặc mãn tính, diễn ra suy giảm chức năng gan, thì chỉ còn cách duy nhất là ghép gan.
Suy gan là tình trạng nghiêm trọng, khi đó mất hoặc suy giảm chức năng gan xảy ra trong vòng vài tuần hoặc thậm chí vài ngày, thường là do ngộ độc.
Nguyên nhân gây tổn thương gan
Có nhiều nguyên nhân gây bệnh gan, có thể là bẩm sinh (ví dụ như hẹp đường mật, haemochromatosis và bệnh Wilson) hoặc các bệnh gan mắc phải (ví dụ: bệnh gan do rượu, viêm gan siêu vi, bệnh gan nhiễm mỡ không cồn và viêm gan nhiễm mỡ không cồn).
Nhiều loại thuốc mua tự do, kê đơn và thuốc bất hợp pháp cũng có thể gây tổn thương gan. Một trong những nguyên nhân phổ biến nhất gây tổn thương gan là liều cao acetaminophen (paracetamol). Đối với người lớn, không nên vượt quá liều tối đa hàng ngày được đề nghị là 4g. Điều này có nghĩa là tối đa 1g (hoặc hai viên) mỗi sáu giờ một lần.
Ngoài ra, tiếp xúc quá mức với steroid đồng hóa và các liệu pháp thảo dược, cũng như ăn các loại thực phẩm chưa được làm sạch đủ cũng có thể gây độc cho gan.
Khi gan liên tục bị tổn thương do bệnh tật, chất kích thích hoặc chất độc, gan cố gắng tự sửa chữa bằng cách hình thành mô sẹo, được gọi là xơ hóa. Khi mô sẹo này trở nên phổ biến, nó phá hủy cấu trúc bên trong của gan và khả năng hoạt động và tái tạo chính nó. Sẹo này được gọi là xơ gan.
Xơ gan là bệnh gây tử vong phổ biến thứ 7 trên thế giới.
Các giai đoạn xơ gan
Ở giai đoạn một, bệnh nhân gặp ít triệu chứng. Bệnh có thể tiến triển rất chậm và nếu được chẩn đoán ở giai đoạn này, có cơ hội chữa trị tốt. Các triệu chứng bao gồm vàng da, khô miệng, mệt mỏi và vùng bụng trên lớn hơn bình thường.
Trong giai đoạn hai, các mô bị tổn thương bắt đầu biến thành các dải cứng. Tình trạng viêm và xơ hóa sẽ làm chậm dòng chảy của máu qua gan.
Ở giai đoạn ba, dẫn đến rối loạn chức năng gan bình thường. Gan không thể lưu trữ chất dinh dưỡng. Xơ gan ở giai đoạn này dẫn đến các vấn đề về thận, lá lách và tim.
Ở giai đoạn bốn, bệnh nhân có rất ít cơ hội sống sót và sẽ cần phải lựa chọn ghép gan. Các triệu chứng tăng lên vì gan không thể giải độc máu, dẫn đến trình trạng nghiêm trọng và thậm chí hôn mê. Có thể có lách to, mất khối lượng xương, giảm mật độ xương và suy thận.